Vương đại gia trả lời: “Không, vật đó xuất hiện không lâu thì đột nhiên sụp đổ, ngã trên mặt đất, mặt ngoài rỉ sét loang lổ, không bao lâu sau thì biến thành bụi bặm.”
Phương Tri Hành chớp mắt, trong lúc nhất thời khó nói lên lời.
“Sau đấy thì thế nào, ông còn gặp cái gì nữa?” Cậu không khỏi dò hỏi.
Vương đại gia vội vàng nói: “Nói thật, chuyện phía sau ta gặp phải có thể thật sự là ảo giác. Ta sờ màn đêm đi về phía trước, dưới lòng bàn chân là bãi cỏ, nhưng cứ đi cứ đi lại biến thành con đường đá xanh.
Sau đó ta lần nữa nhìn thấy ánh sáng, chỗ sáng lên xuất hiện cái bóng của mấy kiến trúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây