Hắn không nhịn được nhắc nhở: “Ánh sáng trong rừng rậm cực kỳ lờ mờ, không thấy rõ cái gì nhưng dị thú dạng rắn lại có thể nhìn thấy ngài.”
Trong lòng Phương Tri Hành nhanh chóng sáng tỏ nhưng cậu chẳng hề để ý, không có bất kỳ do dự, lập tức xâm nhập rừng rậm.
Rõ ràng là ban ngày nhưng rừng rậm tối như mực, dường như giơ tay không thấy năm ngón.
Dưới chân cực kỳ trơn trượt, khắp nơi đều có rêu ẩm ướt.
“Đồng Tử Xích Huyết – mở!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây