Tôn Cung Trường chợt nắm chặt nắm tay, biểu cảm dữ tợn mà vặn vẹo, giọng nói buồn bã: “Nhưng ta đã sai rồi, hắn căn bản không nhớ ta, mỗi ngày trừ kêu đói vẫn là kêu đói, hơn nữa trừ thịt người, hắn không ăn cái gì khác.
Ngay từ đầu, ta tiêu tiền mua một ít người thường đút cho hắn ăn, nhưng hắn ăn càng lúc càng khỏe, hơn nữa hắn muốn ăn những người lớn mạnh.
Mà ta cũng muốn thử một chút, có lẽ cho hắn ăn một ít võ giả, sẽ trợ giúp hắn khôi phục.
Ta dụ dỗ vài người bạn cũ đến, hại chết bọn họ, biến bọn họ thành lương thực cho yêu ma.
Nhưng mà, ta đã quá coi thường yêu ma.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây