Ngu Đại dắt anh đi một đoạn đường, lúc đến học viện mới buông anh ra.
Cô có chút xấu hổ cúi đầu: “Vừa… vừa nãy tôi quá sốt ruột... Anh có việc bận thì mau đi đi, sớm biết thì đã không làm trễ nhiều thời gian như vậy... Đều tại tôi.”
“... Không sao, tôi để bọn họ chờ cũng được.”
Chử Dung rộng rãi xua tay, tỏ vẻ đây đều là vấn đề nhỏ.
Trên mặt cô vẫn rất áy náy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây