Nghe nói đón Nguyễn Khả Khả rồi, Thư Trường Quận mới chậm chạp rời giường.
Chân cẳng anh ta không nhanh nhẹn, hơn nữa trong khoảng thời gian này anh ta cũng không tuân theo lời dặn của bác sĩ, xuống giường rèn luyện... Cho nên rất dễ dàng nhận ra anh ta bị thọt chân khi anh ta bước đi.
Anh ta được người hầu đỡ đến trước bàn ngồi xuống, anh ta hít sâu vài hơi.
Anh ta nhớ đến khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp của Nguyễn Khả Khả, anh ta không khỏi mỉm cười.
Trong đầu anh ta chợt lóe lên gương mặt xinh đẹp động lòng người hơn của ai đó...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây