Anh nắm lấy tay con hát rồi đặt lên môi hôn hai cái, cười lộ ra tám cái răng: “Con hát nhà anh kiếm được nhiều như vậy trong một cảnh, nhiều người đến xem như vậy, nhiều người thích như vậy. Ôi, anh luôn hâm mộ.”
“...” Ngu Đại biết rõ người đàn ông đang dỗ cô nhưng môi cô vẫn không tự chủ được mà cong lên.
Cô có chút kiêu ngạo: “Đúng rồi, tôi hát hay, bọn họ đều thích tôi.”
“Phải, phải, phải. Đại Đại nhà anh hát hay nhất ~”
Địch Bạch lại dỗ dành thêm một lúc nữa, con hát mới thoát khỏi tâm trạng u uất, anh mới yên tâm trở về chỗ ngồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây