“...”
Con hát giật giật mũi, mắt không nhìn anh, nói nhỏ nhẹ: “Anh, anh buông tôi ra…”
“Sao vậy?”
Địch Bạch càng không buông ra.
Anh không những không buông ra mà anh còn cúi đầu, tựa cằm lên hõm vai của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây