“Được rồi, nhìn đi, ta đã nói là không sao mà.”
Ngu Đại giao khăn tay đã lau xong cho hệ thống tiêu hủy, sợ Tiểu Đoạn Lê Nguyệt nhìn thấy sẽ xấu hổ.
Trên chiếc khăn tay đó đã dính một ít dung dịch tẩy rửa rất ấm, lau qua vài lần thì có thể làm cho khuôn mặt của Tiểu Đoạn Lê Nguyệt được sạch sẽ, toàn bộ gương mặt đã lộ ra.
“... Ngươi... Cảm ơn.”
Trước đó, Tiểu Lê Nguyệt có đọc trộm trong sách rằng, hình như nếu được người khác giúp đỡ thì phải nói cảm ơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây