“Cận Tu Minh.”
Giọng điệu của Cận Tu Minh rất hung hãn, còn của Cận Thành lại lạnh nhạt đến mức không thể tưởng tượng được.
Anh không giống như đang ngồi ở bàn đàm phán mà giống như cao cao tại thượng ngồi ở trên cao xem thi đấu, lạnh nhạt nhìn động vật dưới sân liều mạng đấu đá, cắn xé.
“Đất ở thành phố C, cậu đã tự thân đi khảo sát sao? Người khác đưa hợp đồng cho cậu, cậu chỉ ký là được? Đầu óc cỡ như cậu đừng nói quản lý công ty, chỉ tồn tại cũng là quá sức rồi. Cậu lấy tư cách gì trách tôi đê tiện?”
“Đúng, không sai, tôi đê tiện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây