Trần Nguyên tự mình đưa Tô Niên Niên đến lớp học, cùng đi đến, lại không tránh khỏi có nhiều ánh mắt bát quái đổ dồn về phía họ. Tô Niên Niên đang rất khó chịu nên không có tâm trí đâu để quan tâm mấy ánh mắt đó, đầu cô như sắp nổ tung ra vậy. Cô đi về phía chỗ ngồi cuả mình, nằm bẹp trên mặt bàn.
“Niên Niên, cậu bị bệnh à?” Tống Dư Hi ân cần hỏi, Tô Niên Niên buồn bực trả lời một câu, tiếp tục mơ mơ màng màng ngủ.
Chúc Thành than thở nói: “Bị bệnh cũng phải chịu, bằng không sẽ phải thi lại, vậy sẽ càng phiền phức hơn.”
Đường Dư nhíu mày lại, nhưng không thể làm gì được.
Rất nhanh đến thời gian thi, Tống Dư Hi và Tô Niên Niên thi cùng một phòng, sau khi Đường Dư dặn dò Tống Dư Hi chăm sóc kỹ cho cô, mới không nỡ rời đi như cũ, cả trái tim đều nặng trĩu, luôn có loại dự cảm xấu
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây