.
“Sao bức vẽ kia nhìn quen mắt vậy...” Đậu Đậu nhỏ giọng thì thầm, Ngôn Mạch Sênh chợt kịp phản ứng, nhanh chóng che kín mắt Đậu Đậu: “Không có không có, nhất định là em hoa mắt! Đậu Đậu, chúng ta xuống nhà uống trà chiều được không?”
Đậu Đậu vốn không nghĩ gì, nhưng thấy phản ứng của Ngôn Mạch Sênh như thế, ngược lại trong lòng rất tò mò.
Trên miệng cô thì đồng ý, nhưng ngay khi Ngôn Mạch Sênh buông tay, cô lỉnh hoạt vọt đến bên mặt tường.
Ngôn Mạch Sênh muốn ngăn, đã không còn kịp rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây