Hôm sau, Tô Niên Niên bị giày vò đến hơn nửa đêm lệ rơi đầy mặt rời giường, bước đi còn cảm thấy lâng lâng.
Trên bàn cơm, Tô Niên Niên u oán trừng mắt nhìn Cố Tử Thần, sắc mặt Cố Tử Thần không đổi, đặt bát cháo đến trước mặt cô: “Ăn nhiều chút, ăn no rồi mới có sức đi chiến đấu với Đậu Đậu.”
Thịt Viên Nhỏ cắn bánh bao, quai hàm phình lên, ngọng nghịu nói: “Mẹ, vì sao mẹ không ăn sáng, có phải cha lại bắt nạt mẹ không?”
Tô Niên Niên tủi thân vô cùng gật đầu.
Thịt Viên Nhỏ “A” một tiếng, kéo tay áo Phương Mặc: “Anh, chúng ta cùng đánh cha đi, cha không phải người tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây