Làm xong những việc này, Nam Chi chán nản ngồi bệt xuống đất, dựa lưng vào cửa, không nhịn được khóc lên.
Cô nhẫn nhịn bao năm như vậy, nhượng bộ nhiều như vậy, cho rằng có thể đổi lấy được chút sự thương yêu của cha mẹ.
Cô sai, cô vẫn luôn sai.
Cô không đổi lấy gì ngoài sự tra tấn của Nam Ninh và ánh mắt chán ghét của cha mẹ, không đạt được điều gì.
Mẹ Nam kinh ngạc đứng ngoài cửa, nghe tiếng con gái khóc, cảm xúc bùng nổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây