Hô hấp của Nam Chi cứng lại.
Cô dùng sức níu góc chăn, không biết nên đáp lại ra sao.
Nam Ninh thấy Nam Chi không để ý đến mình, cao giọng nói: “Nếu chị không tin em, em sẽ đi thật đấy!”
Nam Chi hít vào một hơi thật sâu: “A Ninh, em chán ghét chị và Trần Nguyên như vậy sao?”
“Đúng! Rất ghét!” Nam Ninh lau nước mắt chẳng biết chảy ra từ lúc nào: “Rõ ràng chúng ta cùng nhau lớn lên, nhưng hai người cái gì cũng có, học hành, bạn bè, sức khỏe, tình yêu... đây là những thứ em không có. Em sống không tốt đẹp gì, dựa vào đâu mà các người có thể tốt hơn?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây