Hôm nay Trần Nguyên tự mình lái xe, cùng Tô Niên Niên đi đến bãi đỗ xe, thì nghe thấy tiếng động vật kêu rên.
Âm thanh đó rất yếu ớt, đứt quãng, Tô Niên Niên theo âm thanh nhìn quanh, một con chó màu vàng đang nằm bẹp trên đất, lông trên người bỉu thỉu, một cái chân vặn vẹo co ro, tiếng kêu là do nó phát ra.
Trước mặt nó, một thiếu niên đang ngồi xổm.
Tô Niên Niên sững sờ, đó chẳng phải là Cố Tử Thần sao?
Trên mặt anh vẫn là nét mặt xa cách quen thuộc, cầm bình nước khoáng mớm nước cho con chó, bên chân còn có miếng bánh sandwich gặm dở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây