Nam Chi sửng sốt, khoảng thời gian này, chắc hẳn là Trần Nguyên đang học chứ...
Cô ngẩng đầu nhìn tòa dạy học, lại quay đầu nhìn về phía Trần Nguyên, vẻ mặt không thể tin nổi.
Trần Nguyên lần đầu tiên thấy phản ứng chậm lụt của cô như vậy, nhất thời dở khóc dở cười, đành lặp lại: “Tiểu Chi? Cậu có cảm giác thế nào? Có hoa mắt choáng đầu không?”
Anh và Cố Tử Thần ngồi bên cửa sổ, vừa lên lớp thất thần nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài, kết quả mắt thấy một màn Nam Chi bị đập.
Trong lòng Trần Nguyên siết lại, ném bút trong tay xuống, không quan tâm giáo viên la mắng, chạy vọt xuống dưới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây