Khoảng cách gần như thế, Nam Chi thấy rõ đôi mắt của chàng trai trước mặt, hình sư còn lấp lánh hơn sao trời.
Đợi hai người kia đi xa, chàng trai kia mới thu tay lại, lưu manh hỏi: “Tiểu cô nương nhà ai vậy? Đêm hôm khuya khoắt bày đặt đóng vai ma trinh nữ là sao?”
Nam Chi nhíu mày, không vui đẩy tay cậu ta ra, khóe môi cười nhạt: “Thật xin lỗi, quấy rầy rồi.”
Cô đứng dậy, chân chưa kịp bước, lại bắt đầu do dự.
Trong giây phút đó, cô không biết mình nên đi đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây