Tháng 6 một năm nào đó, tiếng ve đang rộn ràng, lúc đó tuổi vẫn còn nhỏ.
Trần Nguyên lấy xe đạp từ trong nhà để xe ra, huýt sáo với biệt thư bên cạnh, mấy phút sau, một nam sinh cao ráo uể oải đẩy xe ra.
Vẻ mặt anh rất lạnh lùng, lạnh nhạt gật đầu với Trần Nguyên xem như chào hỏi.
Trần Nguyên cười ôn hòa với anh: “Này, lại cãi nhau với cha cậu hả? A Thần, cậu đừng cố chấp như vậy, đôi lúc nói xin lỗi chẳng phải xong sao...”
“Cậu rất rảnh à?” Cố Tử Thần lạnh lùng mở miệng, lưu loát ngồi lên xe, đạp bàn đạp một cái, nhanh chóng bỏ lại Trần Nguyên ở đằng sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây