Phương Mặc thần tốc làm xong bài tập, như ngày thường, đi qua ôm dỗ Thịt Viên ngủ.
Lúc Thịt Viên vừa mới chào đời, cậu cảm thấy rất xấu.
Nhưng không ngờ, càng ngày Thịt Viên càng trở nên trắng trắng mềm mềm, núc ních thịt, mặt mày cực giống Tô Niên Niên, dịu dàng tinh xảo, chi chớp mắt thôi cũng đủ khiến lòng người tan chảy.
Dỗ Thịt Viên ngủ thiếp đi, cậu nhẹ nhàng đặt Thịt Viên vào xe nôi, một ngón tay lại bị Thịt Viên nắm lấy.
Phương Mặc ngơ ngẩn, dùng sức lấy ra, Thịt Viên còn nhỏ nhưng sức không nhỏ, không cho cậu lấy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây