.
Ông không còn là người đàn ông rong ruổi giới kinh doanh, không gì không làm được nữa. Ông đã già rồi, già rồi thì không còn có thể thay đổi lịch sử giới kinh doanh, không thể chi phối hôn nhân của con cái, già rồi sẽ tỉnh táo lại, sẽ nhận thua, sẽ nói một xin lỗi vì chuyện sai lầm năm đó.
Tô Niên Niên bình tĩnh nhìn ông, gật đầu chào: “Cháu đi vào trước.”
Ông Cố nhẹ nhàng lên tiếng, nhìn bóng lưng cô bước đi, thở dài.
Tô Niên Niên trở lại phòng khách, không biết tại sao Cố Ngôn Chuẩn lại nhắc đến chuyện ôm cháu trai -----------
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây