.
Cả người Diệp Tư Vân như bị điện giật, bở môi run rẩy, vẻ mặt không thể tin.
Cố Ngôn Chuẩn cười ha ha nói, giọng nói thê lương: “Năm đó tôi và Lan San tình đầu ý hợp, còn thiếu chút nữa cầu hôn bà ấy...Nhưng mẹ của bà vì muốn thông gia, ép buộc Lan San rời đi! Những năm này tôi ở bên bà, tự nhận không làm bà thua thiệt gì, cũng không biết đến sự tồn tại của Tử Thần. Sau đó thì sao? Tôi đón nó về, bà đối xử với nó như thế nào? Nếu như có lỗi, cũng là bà có lỗi với Tạ Lan San! Bà có lỗi với tôi! Có lỗi với Tử Thần!”
Người ông yêu năm đó là cô gái thanh nhã khoan thai, lại cực kỳ quật cường, một mình nuôi dưỡng đứa trẻ lớn lên, chưa hề muốn tìm tới ông.
Chỉ là bởi vì, bà hi vọng ông hạnh phúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây