.
Tô Niên Niên cảm thấy hơi mất tự nhiên, nhảy xuống khỏi ghế quầy bar: “Mình về gặm cổ vịt đây, cậu chú ý chút, đừng để bị nhận ra.”
“Niên Niên.” Đường Dư ở đằng sau khàn giọng gọi một câu, Tô Niên Niên xoay người: “Sao vậy?”
Có lẽ cho Đường Dư uống quá nhiều, ánh mắt mờ mịt, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, cậu há miệng, lại cảm thấy trong cổ họng như có một đống sợi bông, không mở miệng được.
Giờ cậu phải nói gì đây, người cậu yêu nhất, đã sắp gả cho người khác, làm vợ người ta, làm mẹ của con người ta, đi ngược đường với cuộc đời của cậu, không bao giờ giao nhau nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây