.
Tô Niên Niên muốn quỳ xuống chân Phương Mặc, đứa nhỏ này không lên tiếng thì thôi, một khi đã lên tiếng thì thật sự khiến người ta kinh ngạc...
Lúc cô thay quần áo xong, Phương Mặc còn phất phất tay với cô: ‘Về sớm một chút, nhớ kỹ mang cho cháu mực viên và đậu rang.”
Tô Niên Niên vô thức gật đầu: “Được.”
Đóng cửa lại, Tô Niên Niên nhỏ giọng hỏi Cố Tử Thần: “Anh nói xem Phương Phương có phải quá bình tĩnh hay không? Hay là hai chúng ta quá không bình thường?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây