.
Vẻ mặt Phương Mặc không biểu cảm, như thể lão tăng đã khám phá xong hồng trần, mở miệng: “Rõ ràng là Cố xấu xa bắt bạt Tô ngơ ngác! Sao lại lắm chuyện như vậy?”
Thành Chu hộc máu, tên oắt con này thành tinh rồi à?
“Phương Phương à, cháu thích chơi gì? Công viên? Phòng chơi gảm? Hay là đi leo núi...” Thành Chu vắt hết óc nghĩ đến những nơi giải trí, ý đồ lảng sang chuyện khác.
Phương Mặc cao ngạo hứ một tiếng: “Đưa cháu đi thư viện, cháu muốn xem sách.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây