Cố Tử Thần nghe thấy động tĩnh, cuống quít vọt vào, kết quả thấy Tô Niên Niên ngồi bệt dưới đất, dáng vẻ thê thảm.
Quét mắt một vòng, rơi vào bắp đùi trắng mịn của cô, hầu kết anh giật giật, dời mắt.
“Niên Niên, em không sao chứ?”
Giọng nói Tô Niên Niên u oán: “Đỡ em mau.” Mẹ nó chứ, em đau đến nỗi không có dũng khí đứng dậy đây này.
Dĩ nhiên, câu sau cô sẽ không nói ra, quá mất mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây