Anh cười, khiến Tô Niên Niên càng thấy lúng túng hơn.
Lúc ấy sao lại nói là vợ của anh a! Em gái, hàng xóm, bạn bè chẳng phải thích hợp hơn sao?
Oh my god! Thật muốn khóc cho sự ngu ngốc của mình!
Cô đỡ trán, buồn bực không thôi, Cố Tử Thần lại giữ tay cô, bế ngang cô lên, Tô Niên Niên liền kêu to: “Thả em xuống! Trên tay anh còn có vết thương đấy!”
Cố Tử Thần cong môi cười: “Không sao, dù có thương nặng đến đâu, sức ôm vợ vẫn phải có!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây