“Tô Tô...” Anh thấp giọng mở miệng, Tô Niên Niên che mặt, đau khổ khóc thút thít.
Ngay cả ông trời cũng không giúp cô, cô chỉ muốn, chỉ muốn nhìn Cố Tử Thần nhiều thêm một chút.
Nước M và Dụ Thành chênh nhau 7 tiếng, nếu như sau bảy tiếng, cô đến nước M, lại nghe được tin Cố Tử Thần chết, làm sao còn có thể vượt qua tương lai được?
Cô khóc đến không thành tiếng, Phương Lệ Viễn cười khổ, lau nước mắt cho cô.
Trên bàn tay anh có lớp kén mỏng, chạm vào làn da mềm mịn của Tô Niên Niên hơi rát, khiến Tô Niên Niên rụt lại theo bản năng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây