Dĩ nhiên Tô Niên Niên nhớ kỹ.
Vẫn luôn nhỡ kỹ.
Nhưng giờ cô không biết nên đối mặt với Cố Tử Thần như nào, dù sao đã lâu không gặp như vậy, thời gian mang đi rất nhiều thứ, không chỉ những lời tâm tình thời niên thiếu có thể bù đắp nổi.
“Thật xin lỗi, em quên rồi.” Tô Niên Niên cúi đầu nhỏ giọng nói.
Ánh mắt của Cố Tử Thần tối đi, hồi lâu sau, anh tự giễu cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây