Anh ký xong tờ cuối cùng, không lâu sau, Thành Chu cũng ra khỏi phòng anh, căng thẳng đến nỗi tứ chi cứng ngắc.
“Sao vậy?” Cố Tử Thần hỏi.
Thành Chu nuốt nước miếng: “Boss, nếu như tôi phạm sai lầm, cậu sẽ trừ tiền lương của tôi sao?”
Cố Tử Thần hừ lạnh: “Xem tình hình.”
Vẻ mặt Thành Chu cầu xin: “Đại nhân minh giám a, tiểu nhân thật sự tò mò vì sao trong căn phòng vĩ đại của ngài lại có một món đồ trang trí đáng yêu như thế nên tôi bèn đến gần nhìn, sau đó không cẩn thận va vào, đại nhân, con heo tiết kiệm kia, chắc không quá đắt chứ, tôi có thể bồi thường được không? Tiểu nhân trên có già dưới có trẻ, ngài có thể giơ cao đánh khẽ được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây