Chào hỏi xong, hai người cùng chuyển ánh mắt đến Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên hắng giọng: “Tôi đi tìm anh ấy để lấy ít đồ, anh đừng hiểu lầm, giữa tôi và anh ấy thật sự không có gì.”
Cố Tử Thần rủ mi, nghe thấy cô nói như vậy, trong lòng không khó chịu chắc chắn là gạt người.
Anh đã chờ tiểu nha đầu này bao năm như vậy, vậy mà cô lại không chút bận tâm nhào vào lồng ngực người khác.
Đáy lòng anh tự giễu cười, trên mặt vẫn lạnh lùng như cũ: “Tôi đi trước, ông chủ Phương, hẹn gặp sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây