Tô Niên Niên không hề sợ, còn chủ động níu lấy cánh tay Phương Lệ Viễn: “Không có gì đâu, Tô Tô là tên thân mật, Lương tiểu thư nếu ghen tị, cũng có thể bảo Cố tiên sinh gọi cô là Lương Lương hoặc Huyên Huyên a.”
Lương Huyên cố gắng duy trì nụ cười: “Cô cố ý sao? Tô Niên Niên, nếu Cố Tử Thần biết cô kết hôn, anh ấy sẽ nhìn cô như thế nào?”
Tô Niên Niên muốn chửi một câu liên quan gì tới cô để kết thúc đối thoại, thế nhưng nhìn thấy vẻ mặt dối trá của Lương Huyên khiến cô buồn nôn, cô cũng không ngại kích thích cô ta một chút.
“Anh ấy nhìn tôi như thế nào, với tôi mà nói không ảnh hưởng gì, Lương tiểu thư hao tổn tâm tư như thế châm ngòi ly gián tình cảm vợ chồng chúng tôi cũng không dễ dàng a. Chẳng lẽ cô coi trọng Phương tiên sinh nhà chúng tôi rồi? À, tại sao tôi lại quên mất, Lương tiểu thư thích nhất là đoạt đồ của người khác, ngay cả cơm thừa cũng không tha, huống chi là ông chú được bao người thích của chúng ta?” Cô sầu mi khổ kiếm nói, không coi ai ra gì nũng nịu với Phương Lệ Viễn: “Chú yêu, chú thích cô ấy hay thích tôi?”
Phương Lệ Viễn dù bận vẫn ung dung nhìn cô, biết rõ cô đang lợi dụng anh, nhưng khi thấy dáng vẻ hờn dỗi ngọt ngào của cô, anh không tự chủ được nói ra: “Đương nhiên là cô, Tô Tô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây