Tô Niên Niên định rút tay, lại bị Phương Lệ Viễn nắm chặt, nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay, khiến cô nhận ra sự bá đạo của người đàn ông này.
Cô rủ mi, khẽ ừ.
Dụ Thành lệch múi giờ với nước M, lúc hai người tới nơi, đã là bốn giờ đêm.
Đứng trên thành phố sinh sống bao năm, Tô Niên Niên lại cảm thấy rất lạ lẫm.
Dụ Thành phát triển càng ngày càng nhanh, cũng càng ngày càng tốt, biến hóa từng ngày. Con đường cô quen thuộc lúc trước, cửa hàng, công viên đã không còn, thay vào đó là những tòa cao ốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây