Vẻ mặt cô đau khổ, làm ra vẻ ảo não: “Ôi chết, em không cẩn thận quên mất, làm sao bây giờ? Chúng ta cùng đi thăm cô ấy đi!”
Đáy lòng Lương Huyên có tính toán của mình, lúc đầu Cố Tử Thần không có cảm tình với cô ta, nếu như cô ta thừa nhận, có lẽ cô ta và Cố Tử Thần là không thể nào nữa rồi.
Cho nên, chi bằng giả vờ hồ đồ, dù thế nào Cố Tử Thần cũng không có khả năng vạch mặt cô ta chứ?
Ai ngờ giọng nói của Cố Tử Thần lạnh như băng: “Lương tiểu như quả nhiên là quý nhân hay quên.”
Từ đáy lòng Lương Huyên dâng lên sự sợ hãi, vươn tay định kéo cánh tay Cố Tử Thần, giọng nói mềm mại: “Tử Thần... Anh đừng nóng a...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây