Tô Niên Niên nhỏ giọng phàn nàn: “Đều tại anh...”
Cố Tử Thần ho khan một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Nhìn hai người cứng ngắc so chiều cao, Sở Tố Tâm vui vẻ, còn trừng Trần Nguyên một cái: “Không được làm bóng đèn nhé, phải cho hai người trẻ tuổi bọn nó không gian đầy đủ.”
Trần Nguyên ngầm hiểu, mỉm cười, thuận theo nói: “Được rồi, Niên Niên, A Thần, hai người tiếp tục nhé.”
Anh nhấn mạnh hai chữ “tiếp tục”, nhất thời hai người còn lúng túng hơn, một ánh mắt sắc bén quét trên người Trần Nguyên, Trần Nguyên biết đó là Cố Tử Thần lườm mình, vui vẻ rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây