Nhưng cân nhắc tình hình, Tô Niên Niên cảm thấy... mình không nên mạnh miệng thì tốt hơn.
“Rồi rồi rồi, đều là lỗi của em, về sau gặp loại tình huống này, nhất định em sẽ chạy trốn đầu tiên!” Tô Niên Niên chân chó tỏ thái độ.
Cố Tử Thần hừ một tiếng, mái tóc ẩm ướt dính trên trán, càng làm nổi bật đường cong khuôn mặt anh, ánh mắt lạnh nhạt, không thể nhìn thấu tâm tư.
Tô Niên Niên thử thăm dò hỏi một câu: “Anh có thể đi ra không?”
Cố Tử Thần hơi sửng sốt, bên tai nổi lên màu đỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây