Tờ báo trong tay Trần Doãn Hoa rơi xuống đất, vẻ mặt Sở Tố Tâm kinh ngạc.
Chân Tô Niên Niên mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống đất, run rẩy hỏi: “Cố Tử Thần, anh đừng xúc động a, có chuyện gì bình tĩnh nói, không cần gọi loạn đâu...”
Cố Tử Thần chững chạc đàng hoàng nói ra: “Không, anh rất nghiêm túc, mẹ, từ nay con sẽ chịu trách nhiệm với Niên Niên.”
Trời ơi! Có cần nói như thế không. Sở Tố Tâm mà không hiểu sai thì đã không phải mẹ cô!
Tô Niên Niên khóc không ra nước mắt: “Mẹ, mẹ nghe con giải thích, hai chúng con...” Không phải như vậy!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây