Tô Niên Niên chăm chú suy nghĩ một lúc, nói: “Bởi vì dung mạo của anh xấu, nói chuyện kiêu căng, tính tình lại không tốt, mỗi lúc ác miệng sẽ khiến người ta ê ẩm, tóm lại anh chẳng có chỗ nào tốt!”
Cố Tử Thần thở dài, hóa ra trong lòng cô mình có nhiều khuyết điểm như thế.
“Ngủ đi.” Anh nói khẽ: “Có gì không thoải mái thì gọi anh.”
Tô Niên Niên ủi trong ổ chăn, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ, nổi bật con mắt sáng lấp lánh.
“Đại Thần Thần, anh không phải đau lòng đâu, a, em sẽ cố mà thích anh hơn chút!” Tô Niên Niên tỏ vẻ miễn cưỡng, bóng người Cố Tử Thần vốn đang định đi ra ngoài bỗng dừng lại, quay về ngồi xổm trước giường, giọng nói trầm thấp: “Em nói cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây