.
“Bạn? Ha ha, cậu không cảm thấy chữ bạn này quá buồn cười sao, cậu coi tôi là bạn từ bao giờ!” Tống Dư Hi cuồng loạn hét lên, nào còn dáng vẻ hèn kém của bình thường.
Tô Niên Niên chỉ cảm thấy như có cây bông vải chặn ngang cổ họng của cô, đốt cháy cổ họng, khiến cô cảm thấy cay cay.
Cô xoay người mở vòi nước, bình tĩnh rửa mặt, sau đó mở cửa ra, đi thẳng ra ngoài.
Tống Dư Hi đứng ở phía sau há miệng thở hổn hển, Tô Niên Niên vừa đi ra, cô ta đã không chịu nổi nữa, nước mắt lập tức rơi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây