.
Cố Tử Thần bất đắc dĩ nói: “Đều là anh sai, vì vậy em có thể cho anh cơ hội sửa đổi được không? Để anh đưa em trở về được không?”
Biết anh đang cho mình bậc thang đi xuống, Tô Niên Niên im lặng xuống xe, ngoan ngoãn ngồi xuống yên sau, giọng nói nhỏ như như tiếng con muỗi vo ve: “Ừ, phê chuẩn.”
Cô giữ lấy áo của Cố Tử Thần, đầu tỳ ở sau lưng anh, buồn rầu không vui.
Đến bây giờ, Cố Tử Thần luôn tỏa ra ánh hào quang ở trong mắt cô, mà cô luôn đứng trong bóng tối u ám phía sau ánh hào quang đó, phổ thông, bình thường, tính khí không tốt...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây