Có điều hai giờ sáng, Tô Niên Niên bị đói tỉnh ngồi xổm trước tủ lạnh nhà mình lấy ra một quả táo vui sướng gặm, ném khẩu hiệu của mình ra xa vặn dặm.
Hài lòng gặm xong, dùng móng vuốt lau miệng, Tô Niên Niên thỏa mãn chuẩn bị chạy về ổ chăn ngủ tiếp.
“Ai đấy?” Giọng nói ngái ngủ của Sở Tố Tâm vang lên, dọa Tô Niên Niên suýt ngã.
“Niên Niên, con ngồi xổm ở đây làm gì, đêm hôm khuya khoắt...” Sở Tố Tâm nhức óc nhìn con gái nhà mình.
Tô Niên Niên yếu ớt giải thích: “Mẹ, con đi kiếm đồ ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây