Dạ Tinh Vũ chạy theo phía sau đến nỗi thở không ra hơi, rất lâu sau, Cố Tử Thần mới ngừng lại.
Đây là địa điểm có phong cảnh rất đẹp, phía trước có dãy núi trùng điệp, dưới có dòng suối, Cố Tử Thần nhạy bén phát hiện ra dụng cụ vẽ rơi tán loạn trên đất, anh đi lên trước nhìn, nheo mắt lại.
Tất cả đều là dụng cụ của Tô Niên Niên, anh sẽ không nhận nhầm.
Dạ Tinh Vũ ngây ngẩn, tiến lên nhặt bức tranh màu nước lên, bức tranh vẽ phong cảnh sơn thủy rất đẹp, dưới góc phải còn có một chữ “Niên” nhỏ được viết bằng chì đen.
Cậu ta nhanh chóng thay đổi sắc mặt: “Trời ạ, đây là bức tranh của Niên Niên...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây