Tống Dư Hi ngơ Ngác nhìn anh, tròn ánh mắt lóe lên tia sáng kích động.
Đây là lần đầu tiên cô ở gần Cố Tử Thần từ khi học kỳ mới bắt đầu, thế nhưng Cố Tử Thần đến đây là vì Tô Niên Niên.
Cố Tử Thần gật đầu tỏ ý cảm ơn rồi ngồi xuống bên cạnh Tô Niên Niên. Sắc mặt đạm mạc anh chỉ lười biếng hỏi một câu: “Tô Niên Niên, vẽ mặt ngốc đó là sao, nhìn anh như vậy làm gì?”
Tô Niên Niên bận rộn nuốt miếng soài trong miệng, giọng điệu khiếp sợ: “Cố Tử Thần, anh đâu phải học sinh mỹ thuật, năm ba không phải không đến sao?”
Cố Tử Thần nghiên đầu liếc mắt nhìn cô: “Ừ, muốn học nghệ thuật một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây