Tô Niên Niên mở trừng hai mắt: “Nhưng anh cứ đi như vậy không sao chứ…?”
“Không sao, đã xử lý xong rồi.” Cố Tử Thần hời hợt nói, dắt cô rời khỏi nhà cũ của Cố gia.
Vừa ra ngoài, Tô Niên Niên đã lạnh run cả người, dường như trong nháy mắt Cố Tử Thần liền cởi áo vest của mình choàng qua vai cô, giọng nói hàm ý trách cứ: “Lần sau em vẫn nên bọc mình thành con gấu bắc cực rồi hẵng đi dự hội, vừa cao vừa béo vậy đừng có mặc váy làm gì.”
Chút ngọt ngào vừa nảy nở trong lòng Tô Niên Niên phút chốc tan thành mây khói, lệ rơi đầy mặt đi theo sau anh.
Bàn về chuyện tu luyện thế nào để trở thành một người bạn gái phóng khoáng lạc quan lại chọc giận người ta, đó chính là im lặng! Im lặng! Im lặng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây