Thím hai lập tức đổi giọng, xồn xồn lên nói: “Tiểu Dư, mày cũng đừng giả bộ nữa, tao nghe nói mày đã chuyển tới tường Thánh Âm kia học rồi! Đây chính là trường học có học phí đắt nhất Dụ Thành, ít nhất phải nộp hai mươi ba mươi nghìn, mày có thể nộp được khoản học phí ấy mà không có tiền cho chú hai mày chưa bệnh ư? Sao mày lại lòng lang dạ sói, không hiểu tí gì về nhân tình thế sự như vậy!”
Đường Dư bình thản như nước nói: “Thím hai, đó là tiền của tôi, không phải của thím.”
Đó là tiền bao năm nay anh dành dụm, vốn định sau này lên đại học sẽ dùng, sau đó vì Tô Niên Niên mà lại quyết tiêu hết rồi.
Thím hai không nghe mà bắt bẻ: “Đó là chú ruột của mày, mày trơ mắt nhìn ông ấy bệnh mà chẳng quan tâm sao? Nhà lão Đường các người thật là cho ra nhân tài rồi! Lương tâm cũng bị chó tha đi luôn rồi!”
Đường Dư gồng mình, sau đó nói: “Tôi sẽ đi gặp chú hai, thím hai thím về đi.” Dứt lời mở cửa phòng, không thèm để ý đến bà điên vẫn đang mắng lời thô tục ở ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây