Dãy núi trùng trùng điệp điệp lướt qua trước mặt, quanh co lượn vòng kéo dài không dứt, hai người một đường cãi vã, một đường chịu đựng mùi khói nổ ra từ chiếc máy kéo, rốt cuộc trước chạng vạng tối đi được đến một trấn gần nhất.
Tạm biệt cha của Cẩu Đản và chiếc máy kéo, Tô Niên Niên nhìn phong cảnh trong núi sâu phía xa xa, bỗng nhiên có chút thương cảm.
Nơi đó mặc dù nghèo khó, nhưng có những ánh mắt ham học hỏi.
Nơi đó mặc dù hẻo lánh, nhưng có những trái tim nồng nhiệt nóng bỏng.
Trước khi cô đi, cô mang tất cả tiền trên người đưa cho Tiểu Bảo, để sau khi khai giảng cậu ta đóng học phí.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây