Tô Niên Niên nháy nháy mắt, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Cố Tử Thần, mặt lập tức đỏ lên.
“Em nào có... Anh tới từ bao giờ?” Tô Niên Niên nhỏ giọng hỏi.
Thấy dáng vẻ này của cô, Cố Tử Thần cảm thấy tâm tình thật tốt, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của cô: “Đưa em về nhà a.”
Tô Niên Niên ngẩng đầu, chững chạc đàng hoàng nói: “Thế nhưng em phải cùng anh trai em về.” Đưa tay chỉ Trần Nguyên cách đó không xa.
Cố Tử Thần “A” một tiếng, tự động xem nhẹ Trần Nguyên ra sức vẫy tay với em gái nhà mình, giọng điệu không cho từ chối: “Từ giờ về cùng anh là được, đi, lên xe.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây