“A...Có chuyện gì từ từ nói, anh làm gì thế a.” Tô Niên Niên cảm thấy không hiểu nổi, làm gì có người ôm chặt như vậy, coi cô là trẻ con sao!
Chẳng qua cái ôm của Cố Tử Thần vô cùng ấm áp, thoáng xua tan hơi lạnh trước đó.
Cố Tử Thần: “Không đợi được anh thì sẽ không đi sao! Tô Niên Niên, sao em có thể ngốc như vậy!”
Tô Niên Niên giận, cái đầu nhỏ dùng sức đụng vào lồng ngực Cố Tử Thần một cái: “Anh không thấy cửa đã bị khóa sao! Chẳng lẽ anh muốn tôi nhảy lầu à!”
Cố Tử Thần vừa tức vừa buồn cười, chế nhạo nói: “Em luyện thiết đầu công tốt như vậy, không dùng để xô cửa thật là phí phạm của trời.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây