Sở Tố Tâm nháy mắt mấy cái: “Đúng vậy a, Tử Thần, hay là cháu cùng nó đi tản bộ. Niên Niên nhà cô cái gì cũng tốt, chỉ là quá lười, cháu quan tâm nó tí, để nó học tập cháu.”
Học cái quỷ gì a! Anh ta da trắng mắt to chân dài mười hạng toàn năng học giỏi vô địch, con gái nhà mẹ sao có thể so với người ta được chứ! Tô Niên Niên kêu rên trong lòng, Cố Tử Thần buông bát đũa xuống, cười lễ phép: “Dạ, cháu đi cùng em ấy.”
Tô Niên Niên nhẹt miệng, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Cố Tử Thần kéo ra ngoài.
Lần này đổi lại cô bối rối, chẳng lẽ chạy cũng không thoát khỏi vận mệnh bị chê bai ghét bỏ sao!
Đi ra cửa, gió đêm mát lạnh thổi tới, làm tâm hồn người ta thanh thản.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây