Cậu ta lạnh nhạt lau đi vết nước miếng còn lưu lại trên môi, chậm rãi nói: “Bà không có tư cách đánh giá mẹ em, bà ấy tốt xấu gì thì cũng không liên quan đến bà. Bây giờ bà đánh em, chẳng lẽ không sợ em nói với cha và ông nội sao? Càng quan trọng hơn là, bà không sợ một ngày nào đó, em sẽ đánh lại trên mặt bà hay sao?”
Giọng điệu lạnh lùng lãnh đạm, Cố Ly ở trên lầu hai ngây ngẩn cả người.
Diệp Tư Vân mới là người kinh ngạc nhất, không nghĩ tới một đứa trẻ bảy tuổi sẽ nói lời như vậy, lúc nhìn thoáng qua con ngươi đen như mực của cậu ta, trong nội tâm bà ta có ý nghĩ muốn rút lui.
Bàn tay bà ta treo trên không trung, không dám hạ xuống, Cố Tử Thần nhàn nhạt quay người, trở về phòng, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì.
Đó là ấn tượng ban đầu của Cố Ly về Cố Tử Thần, đến mức cho tới bây giờ, anh ta vẫn nghĩ, người lạnh lùng lãnh đạm như cậu ta, hẳn là sẽ không dính tới khói lửa nhân gian, không có thất tình lục dục mới đúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây