.
Cố Ly lái xe, phóng nhanh như chớp, không biết đã lái được bao xa.
Dạ Thanh Nhã ngồi bên ghế lái phụ không ngừng khóc, Cố Ly bất đắc dĩ an ủi: “Này, chạy cũng đã chạy rồi, em còn khóc cái gì?”
“Anh, sao anh có thể như thế a! Đang yên tự dưng cướp dâu làm cái gì... Huhuhu em nên làm gì giờ, Cố Ly, anh quá đáng ghét!” Dạ Thanh Nhã khóc đứt quãng.
“Vâng vâng vâng, anh là đồ quỷ sứ đáng ghét, vậy Dạ Thanh Nhã tiểu thư, anh có thể phỏng vấn em không, xin hỏi sau khi em bị anh cướp có cảm nhận gì, có hối hận không?” Cố Ly cười tủm tỉm hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây